Chúa Nhật XXXII Thường Niên Năm C – Cung Hiến Thánh Đường Latêranô

241 lượt xem

PHỤNG VỤ LỜI CHÚA

Ed 47,1-2.8-9.12; 1Cr 3,9c-11.16-17; Ga 2,13-22

Bài Ðọc I:  Ed 47, 1-2. 8-9. 12

“Tôi đã thấy nước từ bên phải đền thờ chảy ra, và nước ấy chảy đến ai, thì tất cả đều được cứu rỗi”.

Trích sách Tiên tri Êdêkiel.

Trong những ngày ấy, thiên thần dẫn tôi đến cửa nhà Chúa, và đây nước chảy dưới thềm nhà phía hướng đông, vì mặt tiền nhà Chúa hướng về phía đông, còn nước thì chảy từ bên phải đền thờ, về phía nam bàn thờ. Thiên thần dẫn tôi qua cửa phía bắc, đưa đi phía ngoài, đến cửa ngoài nhìn về hướng đông, và đây nước chảy từ bên phải. Người ấy lại nói với tôi: “Nước này chảy về phía cồn cát, phía đông, chảy xuống đồng bằng hoang địa, rồi chảy ra biển, biến mất trong biển và trở nên nước trong sạch. Tất cả những sinh vật sống động, nhờ suối nước chảy qua, đều được sống. Sẽ có rất nhiều cá và nơi nào nước này chảy đến, nơi đó sẽ trở nên trong lành, và sự sống sẽ được phát triển ở nơi mà suối nước chảy đến. Gần suối nước, hai bên bờ ở mỗi phía, mọi thứ cây ăn trái sẽ mọc lên; lá của nó sẽ không khô héo, và trái của nó sẽ không bao giờ hết; mỗi tháng nó có trái mới, vì dòng nước này phát xuất từ đền thờ; trái của nó dùng làm thức ăn, và lá của nó dùng làm thuốc uống.

Ðáp Ca: Tv 45, 2-3. 5-6. 8-9

Ðáp: Nước dòng sông làm cho thành Chúa vui mừng, làm hân hoan cung thánh Ðấng Tối Cao

Xướng: Chúa là nơi ẩn náu và là sức mạnh của chúng ta, Người hằng cứu giúp khi ta sầu khổ. Dầu đất có rung chuyển, ta không sợ chi, dầu núi đổ xuống đầy lòng biển cả.

Xướng: Nước dòng sông làm cho thành Chúa vui mừng, làm hân hoan cung thánh Ðấng Tối Cao hiển ngự. Chúa ở giữa thành, nên nó không chuyển rung, lúc tinh sương, thành được Chúa cứu giúp.

Xướng: Chúa thiên binh hằng ở cùng ta, ta được Chúa Giacóp hằng bảo vệ. Các ngươi hãy đến mà xem mọi kỳ công Chúa làm, Người thực hiện muôn kỳ quan trên vũ trụ.

Bài đọc II: 1 Cr 3, 9b-11. 16-17

“Anh em là đền thờ của Thiên Chúa”.

Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.

Anh em thân mến, anh em là toà nhà của Thiên Chúa. Theo ân sủng Thiên Chúa đã ban cho tôi, tôi như một kiến trúc sư lành nghề, đã đặt nền móng, còn kẻ khác thì xây lên. Nhưng mỗi người hãy xem coi mình xây lên thế nào? Vì chưng không ai có thể xây dựng một nền tảng khác, ngoài nền tảng đã được xây dựng là Ðức Kitô.

Anh em không biết anh em là đền thờ của Thiên Chúa và Thánh Thần Thiên Chúa ngự trong anh em sao? Nếu ai xúc phạm tới đền thờ của Thiên Chúa, thì Thiên Chúa sẽ huỷ diệt người ấy. Vì đền thờ của Thiên Chúa là thánh mà chính anh em là đền thờ ấy.

Alleluia: 2 Sb 7, 16

Alleluia, alleluia! – Chúa phán: “Ta đã chọn lựa và thánh hoá nơi này, để danh Ta được hiện diện khắp nơi cho đến muôn đời. – Alleluia.

Phúc Âm: Ga 2, 13-22

“Người có ý nói đền thờ là thân thể Người”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Lễ Vượt Qua của dân Do-thái gần đến, Chúa Giêsu lên Giêrusa-lem; Người thấy ở trong đền thờ có những người bán bò, chiên, chim câu và cả những người ngồi đổi tiền bạc. Người chắp dây thừng làm roi, đánh đuổi tất cả bọn cùng với chiên bò ra khỏi đền thờ, Người hất tung tiền của những người đổi bạc, xô đổ bàn ghế của họ, và bảo những người bán chim câu rằng: “Hãy đem những thứ này đi khỏi đây, và đừng làm nhà Cha Ta thành nơi buôn bán”.

Môn đệ liền nhớ lại câu Kinh Thánh: “Sự nhiệt thành vì nhà Chúa sẽ thiêu đốt tôi”.

Bấy giờ người Do-thái bảo Người rằng: “Ông hãy tỏ cho chúng tôi thấy dấu gì là ông có quyền làm như vậy”. Chúa Giêsu trả lời: “Các ông cứ phá huỷ đền thờ này đi, nội trong ba ngày Ta sẽ dựng lại”. Người Do-thái đáp lại: “Phải bốn muơi sáu năm mới xây được đền thờ này mà ông, ông sẽ dựng lại trong ba ngày ư?” Nhưng Người, Người có ý nói đền thờ là thân thể Người. Vì thế, khi Chúa Giêsu từ cõi chết sống lại, các môn đệ mới nhớ lời đó, nên đã tin Kinh Thánh và tin lời Người đã nói.

SUY NIỆM

THÂN THỂ CHÚA KITÔ – NGÔI ĐỀN THỜ SỐNG ĐỘNG VÀ THÁNH THIỆN

Lm. Anmai, CSsR

Phụng vụ hôm nay mời gọi chúng ta cử hành trọng thể lễ kính Cung hiến đền thờ Latêranô – nhà thờ chính tòa của Đức Giáo Hoàng, là Mẹ của mọi nhà thờ trên thế giới. Đây không chỉ là dịp để tưởng nhớ một biến cố lịch sử, nhưng còn là cơ hội để mỗi người tín hữu chiêm ngắm lại mầu nhiệm đền thờ thiêng liêng mà Thiên Chúa đã thiết lập nơi Hội Thánh và nơi mỗi tâm hồn chúng ta. Tin Mừng theo Thánh Gioan chương 2, từ câu 13 đến câu 22, thuật lại một biến cố đầy kịch tính: Chúa Giêsu thanh tẩy Đền Thờ Giêrusalem. Hành động của Người mạnh mẽ, quyết liệt, không giống như phong cách hiền lành thường thấy. Người làm roi dây, xua đuổi những người bán chiên bò, đổ tung tiền bạc và lật nhào bàn ghế của những người đổi bạc. Với giọng nói đanh thép, Người công bố: “Đem tất cả những thứ này ra khỏi đây, đừng biến nhà Cha tôi thành nơi buôn bán.” Lời này vang vọng như tiếng sét trong tâm hồn người Do-thái và như một lời cảnh tỉnh xuyên thời đại cho mọi tâm hồn tín hữu.

Lý do khiến Chúa Giêsu hành động mạnh mẽ đến thế chính là vì lòng nhiệt thành đối với nhà của Thiên Chúa – như lời Kinh Thánh chép: “Vì nhiệt tâm lo việc nhà Chúa, mà tôi đây sẽ phải thiệt thân.” Ngôi Đền Thờ không chỉ là nơi tế tự, mà còn là nơi Thiên Chúa hiện diện, nơi con người gặp gỡ và thờ lạy Thiên Chúa. Bất kỳ sự lạm dụng hay trần tục hóa nào cũng xúc phạm đến sự thánh thiêng ấy. Hành vi buôn bán trong sân Đền Thờ làm lu mờ bản chất linh thánh của nơi thờ phượng, biến nơi thánh thành chốn trao đổi vụ lợi. Chúa Giêsu không thể khoan nhượng trước sự xúc phạm ấy, bởi Người chính là Con Thiên Chúa, là Đấng Thánh, là Đền Thờ đích thực.

Điểm then chốt trong trình thuật hôm nay chính là lời tuyên bố lạ lùng của Chúa Giêsu: “Các ông cứ phá huỷ Đền Thờ này đi; nội ba ngày, tôi sẽ xây dựng lại.” Người Do-thái nghĩ rằng Chúa nói về ngôi đền bằng đá – nơi mất bốn mươi sáu năm để xây dựng – nhưng Chúa lại nói về chính thân thể Người. Thân thể Chúa Giêsu chính là Đền Thờ mới, là nơi Thiên Chúa ngự trị trọn vẹn, nơi mà con người gặp gỡ Thiên Chúa không còn qua nghi thức tế tự của Cựu Ước, nhưng qua chính con người Đức Kitô. Sau khi sống lại, các môn đệ hiểu được điều này và tin vào lời Người đã nói. Lúc đó, niềm tin vào Chúa Giêsu như Đền Thờ thật, như hiện thân của Thiên Chúa giữa nhân loại, trở nên nền tảng của đức tin Kitô giáo.

Việc cung hiến một ngôi nhà thờ, đặc biệt là đền thờ Latêranô, không chỉ nhấn mạnh đến kiến trúc vật lý của nơi thờ phượng, mà còn hướng đến thực tại sâu xa hơn: Hội Thánh là Đền Thờ thiêng liêng, mỗi người tín hữu là viên đá sống động xây nên ngôi đền thiêng ấy. Thánh Phaolô nhấn mạnh: “Anh em là Đền Thờ của Thiên Chúa, và Thánh Thần Thiên Chúa ngự trong anh em.” Do đó, việc thanh tẩy Đền Thờ mà Chúa Giêsu thực hiện cũng là lời mời gọi thanh tẩy tâm hồn mỗi người chúng ta khỏi những gì làm ô uế, trần tục hóa hay biến đức tin thành hình thức trống rỗng. Bất kỳ sự buôn bán nào trong tâm hồn – nghĩa là bất kỳ thái độ nào đặt lợi ích cá nhân, tính toán thế gian lên trên lòng yêu mến Chúa – đều là sự xúc phạm đến ngôi đền thiêng ấy. Chúa muốn thanh tẩy chúng ta, không phải bằng roi dây vật chất, nhưng bằng lời của Người, bằng Thánh Thần, bằng các bí tích và ân sủng của Hội Thánh.

Trong đời sống hằng ngày, lời Tin Mừng hôm nay chất vấn chúng ta về thái độ đối với các nhà thờ và đối với chính thân thể mình là đền thờ của Chúa. Chúng ta có giữ thái độ cung kính khi bước vào nhà Chúa? Có ý thức rằng nơi đó không chỉ là không gian vật chất nhưng là nơi Thiên Chúa hiện diện cách sống động? Khi tham dự Thánh lễ, cầu nguyện hay lắng nghe Lời Chúa, chúng ta có dành trọn tâm hồn cho Thiên Chúa hay để những lo toan, buôn bán của thế gian lấn át sự thánh thiêng? Và sâu xa hơn, tâm hồn chúng ta – nơi Thánh Thần cư ngụ – có thực sự là đền thờ đẹp lòng Thiên Chúa chưa?

Những đố kỵ, ích kỷ, vô cảm, dửng dưng, đam mê bất chính… có đang làm hoen ố nơi ngự trị của Thiên Chúa trong lòng chúng ta không? Sống trong một thế giới đầy những ồn ào, náo động, người Kitô hữu được mời gọi trở về với đền thờ nội tâm, nơi linh thánh của cuộc gặp gỡ với Chúa. Việc cầu nguyện hằng ngày, sống bí tích, suy niệm Lời Chúa và thực thi bác ái là cách để gìn giữ, thanh tẩy và xây dựng ngôi đền thiêng đó. Mỗi hành động yêu thương, mỗi lời tha thứ, mỗi hy sinh âm thầm vì người khác đều là những viên đá sống động dựng xây đền thờ thiêng liêng.

Và khi chúng ta biết để cho Chúa Giêsu thực sự ngự trị trong lòng mình, khi Người trở thành trung tâm của đời sống chúng ta, thì lúc ấy chúng ta không chỉ là đền thờ của Chúa, mà còn trở thành dấu chỉ cho người khác nhận ra sự hiện diện của Thiên Chúa trong thế giới hôm nay. Như vậy, việc mừng kính Cung hiến đền thờ Latêranô không chỉ là hướng đến một công trình tại Rôma, nhưng là cơ hội để tái dâng chính cuộc đời mình như một đền thờ thánh thiện, dâng lên Thiên Chúa, để Người thanh tẩy, thánh hóa và sử dụng theo ý Người. Và như thế, Giáo Hội không ngừng được xây dựng từ bên trong, nhờ vào những tâm hồn nhiệt thành và thánh thiện, những con người sống Lời Chúa mỗi ngày, và để cho Đức Kitô phục sinh làm chủ cuộc đời mình. Amen.

ĐỀN THỜ THÂN THỂ ĐỨC KITÔ

(LỄ CUNG HIẾN THÁNH ĐƯỜNG LATÊRANÔ 09/11)

Emmanuel Nguyễn Thanh Hiền, OSB.

Qua Lời Tổng Nguyện của Lễ Cung Hiến Thánh Đường Latêranô hôm nay, các nhà phụng vụ muốn chúng ta ý thức rằng: Chúa đã muốn cho Dân Chúa được gọi là Hội Thánh, xin Chúa nhìn đến chúng ta đang tụ họp nơi đây, nhân danh Chúa, mà ban cho chúng ta biết kính thờ, yêu mến và phụng sự Chúa cho phải đạo, hầu đạt tới phúc lộc quê trời Chúa hứa ban. Thánh đường Latêranô là vương cung thánh đường của Đức Giáo Hoàng. Thánh đường này được hoàng đế Contantinô xây dựng năm 320. Vì thế, đây là thánh đường đầu tiên và danh dự, được mệnh danh “là đầu và là mẹ của mọi thánh đường”. Ngày lễ này nhắc ta nhớ rằng thừa tác vụ của Đức Giáo Hoàng, người kế vị thánh Phêrô, là nguyên nhân và nền tảng hữu hình cho sự hợp nhất trong Dân Thiên Chúa.

Kính thờ, yêu mến và phụng sự Chúa, tiến lại gần Đức Kitô, viên đá sống động bị người ta loại bỏ, như trong bài đọc một của giờ Kinh Sách, trích thư thứ nhất của thánh Phêrô: Anh em phải là những viên đá sống động… Hỡi thành thánh Giêrusalem, mọi bức tường của ngươi sẽ xây toàn đá quý, các tháp canh bằng trân châu bảo ngọc, các cửa thành được xây bằng lam ngọc, các đường hào bao quanh được xây bằng đá quý.

Kính thờ, yêu mến và phụng sự Chúa, trở nên đền thờ đích thực và sống động của Thiên Chúa, không được để cho linh hồn ra tối tăm, nhưng, phải chiếu sáng bằng Lời Chúa, như trong bài đọc hai của giờ Kinh Sách, trích bài giảng của thánh Xêdariô Áclơ: Nhờ Bí Tích Thánh Tẩy, tất cả chúng ta được trở nên đền thờ của Thiên Chúa… Tôi đã thấy dòng nước từ cửa đông Đền Thờ tuôn ra, và tất cả những người được nước ấy thanh tẩy đều hưởng ơn cứu độ, và cất tiếng reo mừng. Ngày cung hiến thánh đường, dân chúng hát mừng ca ngợi Chúa.

Kính thờ, yêu mến và phụng sự Chúa, vững tin vào sự che chở của Chúa, như trong bài đọc một của Thánh Lễ, trích sách ngôn sứ Êdêkien: Tôi đã thấy dòng nước từ cửa đông Đền Thờ tuôn ra, và tất cả những ai được nước ấy thanh tẩy đều hưởng ơn cứu độ. Trong bài Đáp Ca, Thánh Vịnh 45: Một dòng sông chảy ra bao nhánh đem niềm vui cho thành của Chúa Trời: đây chính là đền thánh Đấng Tối Cao. Thiên Chúa là nơi ta ẩn náu,sức mạnh của ta. Người luôn luôn sẵn sàng giúp đỡ khi ta phải ngặt nghèo. Nên dầu cho địa cầu chuyển động, núi đồi có sập xuống biển sâu, ta cũng chẳng sợ gì. Trong bài đọc hai của Thánh Lễ, trích thư thứ nhất của thánh Phaolô tông đồ gửi tín hữu Côrintô: Anh em là Đền Thờ của Thiên Chúa.

Câu Tung Hô Tin Mừng, mà các nhà phụng vụ đã chọn cho ngày lễ hôm nay là: Đức Chúa phán: Ta đã chọnthánh hóa nhà này, để Danh Ta ngự nơi đây đến muôn đời. Trong bài Tin Mừng, thánh Gioan nói: Đền thờ Đức Giêsu muốn nói là chính thân thể Người. Đức Kitô là Đầu, còn, chúng ta là các chi thể, tất cả chúng ta làm một trong Đức Kitô, được liên kết với nhau thành Ngôi Đền của Thiên Chúa, chính Thiên Chúa đã chọnthánh hóa Nhà Người, không ai có thể đặt nền móng nào khác, ngoài, nền móng đã đặt sẵn là Đức Giêsu Kitô. Nước từ Đền Thờ chảy ra, đổ về biển Chết và làm cho nước biển hóa lành. Chúng ta là đền thờ của Chúa, vì thế, ta đừng biến Nhà Chúa thành nơi buôn bán. Chúng ta không được dùng những hành động xấu xa, để phá hủy đền thờ sống động của Thiên Chúa nơi ta. Nếu ta muốn ngôi thánh đường rực sáng, thì, Chúa cũng muốn ta không được để cho linh hồn ra tối tăm, nhưng, phải để cho các việc lành chiếu sáng trong ta, và như thế, Thiên Chúa sẽ ngự vào linh hồn ta như lời Người đã hứa: Người sẽ ngự giữa ta và sẽ đi đi lại lại giữa ta. Chúa đã muốn cho Dân Chúa được gọi là Hội Thánh, ước gì chúng ta biết kính thờ, yêu mến và phụng sự Chúa cho phải đạo, hầu đạt tới phúc lộc quê trời Chúa hứa ban. Ước gì được như thế!

Sự Thánh Thiêng Của Nơi Thờ Phượng Và Đền Thờ Tâm Hồn

Lm. Phaolô Phạm Trọng Phương

Mỗi khi bước vào một ngôi thánh đường, chúng ta thường thấy những tấm bảng nhỏ nhắn, nhắc nhở chúng ta: “Nơi tôn nghiêm, xin giữ thinh lặng”; “Phúc cho ai tắt điện thoại khi vào Nhà thờ”; “Phúc cho ai đi nhẹ nói khẽ – vì Chúa đang ở đây.” Những lời nhắc nhở đơn sơ ấy gói gọn một chân lý vĩ đại: Nhà thờ là nơi Chúa ngự, là nơi gặp gỡ và cầu nguyện. Thế nhưng, đôi khi, trong sự vội vã của đời sống, chúng ta quên mất điều đó. Chúng ta biến nhà Chúa thành nơi nói chuyện, chụp ảnh, hoặc chỉ là một thói quen “đi lễ cho xong.”

Hôm nay, Giáo Hội mời gọi chúng ta hướng lòng về Rôma để mừng lễ Cung hiến Đền Latêranô, được mệnh danh là “Mẹ và là Đầu của mọi Nhà thờ trên thế giới.” Việc mừng lễ này không chỉ là dịp để chiêm ngắm một công trình kiến trúc cổ kính, mà còn là lời mời gọi khẩn thiết để chúng ta nhìn lại chính Đền thờ tâm hồn của mình – nơi Thiên Chúa đang ngự trị.

  1. Đền Thờ Vật Chất: Nơi Giao Hòa Giữa Trời và Đất

Đền thờ vật chất, được xây dựng bằng gạch đá và được thánh hiến cho Thiên Chúa, mang một ý nghĩa thần học sâu xa. Giáo lý Hội Thánh Công giáo, số 1181 dạy rằng: một nhà thờ là “một nhà cầu nguyện trong đó Thánh Thể được cử hành và lưu giữ, nơi các tín hữu tụ họp, và nơi tôn thờ sự hiện diện của Con Thiên Chúa, Đấng Cứu Độ chúng ta… ngôi nhà này phải có mỹ quan và là một nơi xứng đáng để cầu nguyện và cử hành nghi lễ thánh.”

  1. Nguồn Mạch Sự Sống Từ Đền Thờ

Nhà thờ là nguồn mạch sự sống thiêng liêng giữa lòng thế giới. Điều này được minh họa thật đẹp trong Bài đọc I, trích sách ngôn sứ Êdêkien, khi ông mô tả dòng nước tuôn ra từ cửa Đền thờ: “Tôi đã thấy nước từ cửa Đền thờ tuôn ra… sông chảy đến đâu, ở đó có sự sống.” (Ed 47,1-12). Dòng nước ấy là biểu tượng cho ân sủng của Thiên Chúa, chảy ra từ phụng vụ để mang lại sự sống và ơn cứu độ cho nhân loại.

Mỗi ngôi Nhà thờ là nơi Lời Chúa được công bố và Bí tích Thánh Thể được cử hành. Sự sống dồi dào này được rút ra từ một nguồn mạch duy nhất đó Lời Chúa và Thánh Thể.

  1. Giữ Gìn Sự Thánh Thiêng

Vì Nhà thờ là nơi thánh thiêng, là nơi Chúa ngự, nên đòi hỏi nơi chúng ta một thái độ kính cẩn và nghiêm trang đặc biệt. Sự tôn kính này phải được thể hiện qua mọi hành vi, cử chỉ, và cả cách ăn mặc.

Chúng ta cần tránh biến Nhà thờ thành nơi ồn ào, buôn chuyện, hoặc thiếu nết na trong cách ăn mặc và đi đứng. Chính Chúa Giêsu trong Tin Mừng hôm nay (Ga 2,13-22) đã nổi giận khi thấy Đền thờ Giêrusalem bị biến thành nơi buôn bán: “Đem tất cả những thứ này ra khỏi đây! Đừng biến nhà Cha Ta thành nơi buôn bán.” Ngài đã thanh tẩy Đền thờ bằng ngọn lửa tình yêu và lòng nhiệt thành, nhắc nhở chúng ta về sự thánh thiêng tuyệt đối của nơi thờ phượng.

Chúng ta phải ý thức rằng, việc xúc phạm hoặc đối xử không xứng đáng với những nơi đã được thánh hiến cho Thiên Chúa cấu thành tội phạm thánh (sacrilege), một tội trọng, đặc biệt khi phạm đến Thánh Thể, vì trong bí tích này, Mình thật của Chúa Kitô được hiện diện một cách thực chất. (trích Huấn thị tổng quát SLRM, số 288)

Hơn nữa, trung tâm của mọi cử hành là Bàn thờ, nơi hy tế thập giá được hiện tại hóa. Bàn thờ là biểu tượng kép: Đây là bàn thờ hy sinh, nơi Chúa Kitô tự hiến và đây cũng là bàn tiệc của Chúa, nơi Ngài ban chính mình làm lương thực. Giáo lý dạy rằng Bàn thờ Kitô giáo là biểu tượng của chính Chúa Kitô, Đấng hiện diện giữa cộng đoàn tín hữu. (trích Huấn thị tổng quát SLRM, số 294). Vì thế, sự tôn kính đối với Bàn thờ và toàn bộ khu vực cung thánh là sự tôn kính đối với chính Chúa Kitô.

  1. Đền Thờ Tâm Hồn: Nơi Thiên Chúa Hằng Ngự Trị

Dù Đền thờ vật chất rất cần được giữ trang nghiêm, nhưng điều quan trọng hơn cả là Đền thờ tâm hồn của mỗi người chúng ta. Thánh Phaolô đã khẳng định một cách mạnh mẽ về phẩm giá cao quý này: “Anh em là Đền thờ của Thiên Chúa, và Thánh Thần Thiên Chúa ngự trong anh em.” (1 Cr 3,16).

  1. Phẩm Giá Đền Thờ Sống Động

Khi chịu phép Rửa Tội, chúng ta được Chúa Thánh Thần ngự vào, biến lòng ta thành ngôi nhà thiêng liêng. Nhờ ân sủng của Thiên Chúa, các Kitô hữu cũng trở thành đền thờ của Chúa Thánh Thần, những viên đá sống động để xây dựng Giáo Hội. (GLHTCG, 2120). Thật vậy, Thánh Thể là yếu tố cốt lõi xây dựng Đền thờ tâm hồn này. Qua việc rước lễ, thân thể của tín hữu trở thành đền thờ của Thiên Chúa Ba Ngôi. Để như Thánh Phaolô, chúng ta cũng khẳng định rằng Tôi sống nhưng không phải tôi sống. Mà chính Đức Kitô sống trong tôi”. (Gl 2,20)

  1. Thanh Tẩy Đền Thờ Tâm Hồn

Đền thờ tâm hồn chúng ta có giá trị vì chúng ta thuộc về Chúa và trở thành thụ tạo mới. Tuy nhiên, vì là con người xác thịt, như Thánh Phaolô đã than thở: “Sự thiện tôi muốn thì tôi không làm, nhưng sự ác tôi không muốn, tôi lại cứ làm” (Rm 7, 19), nên Đền thờ của chúng ta cũng có thể bị ô uế. Do đó, chúng ta mang vào lòng mình những “con buôn” làm ô uế đền thờ: tính ích kỷ, sự hận thù, cơn nóng giận, thói giả hình, thiếu đức bác ái, và tội lỗi chưa được thanh tẩy. May mắn thay, mỗi lần chúng ta đến với Bí tích Hòa Giải, là mỗi lần Chúa Giêsu lại vào thanh tẩy Đền thờ tâm hồn ta – không phải bằng roi, mà bằng tình yêu thương và Máu Châu Báu của Ngài.

Hơn nữa, Giáo Hội mời gọi chúng ta sống một đời sống luân lý như một hành vi thờ phượng. Giáo lý dạy rằng đời sống luân lý là sự thờ phượng thiêng liêng. Chúng ta “dâng thân thể (của chúng ta) làm hy lễ sống động, thánh thiện và đẹp lòng Thiên Chúa” (Rm 12,1).

III. Từ Đền Thờ Vật Chất Đến Đền Thờ Tâm Hồn: Sứ Mạng Bác Ái

Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta thực hiện một sự chuyển đổi: từ việc tôn kính Đền thờ bằng gạch đá, đến việc tôn kính Đền thờ tâm hồn bằng đời sống thánh thiện, và cuối cùng, mang sự thánh thiện đó ra thế giới.

Bài đọc I nói: “Dòng nước từ Đền thờ chảy ra, mang sự sống đến muôn nơi.” Cũng vậy, mỗi Thánh Lễ là lúc ta kín múc dòng nước thiêng từ Lời Chúa và Thánh Thể. Chúng ta đến Nhà thờ để được biến đổi, để rồi mang sự sống ấy về cho gia đình, cộng đoàn và xã hội. Làm sao chúng ta có thể sở hữu được bình an và nguồn mạch ân sủng dồi dào của Chúa cho Đền thờ tâm hồn? Đó là khi chúng ta thực sự ra đi loan báo Tin Mừng cho anh chị em bằng cuộc sống đượm tình bác ái yêu thương.

Bài hát “Xin Đừng” (Ban Giá Trị Kỹ Năng Sống – HĐGMVN) là lời cầu chân thành giúp ta xét mình và hoán cải để sống xứng đáng là Đền thờ của Thiên Chúa:

Xin đừng sáng Lễ chiều Kinh

Về nhà cãi cọ lại khinh khi người.

 Xin đừng lần Chuỗi năm mươi

Mà vờ không thấy cảnh người bi ai.

Xin đừng nguyện ngắm hôm mai

Mà xua kẻ khó đứng ngoài cổng xa.

Xin đừng thờ phượng CHÚA TRỜI

Mà không yêu nổi loài người CHÚA yêu.

Những lời ca ấy là tiếng chuông thức tỉnh mỗi người tín hữu: Nếu Thánh Lễ không biến đổi được đời sống, nếu việc thờ phượng trong Đền thờ vật chất không dẫn đến việc sống đức ái trong Đền thờ tâm hồn, thì lòng ta vẫn xa Chúa.

Mừng lễ Cung hiến Đền thờ Latêranô là dịp để chúng ta tái cam kết về lòng tôn kính đối với những nơi thánh, nơi chúng ta gặp gỡ Chúa Kitô. Nhưng hơn hết, chúng ta hãy dọn dẹp Đền thờ tâm hồn mình khỏi mọi “con buôn” của tội lỗi và ích kỷ. Hãy để Chúa Thánh Thần ngự trị và làm cho đời sống luân lý của chúng ta trở thành những chứng nhân và là họa ảnh thánh thiện của Thiên Chúa.

Ước gì mỗi Kitô hữu, sau khi rời Nhà thờ, sẽ trở thành một “Đền thờ nhỏ” của Chúa, mang dòng nước ân sủng và sự sống thiêng liêng đến nơi mình sinh sống, để mọi người nhận ra: “Chắc chắn Chúa ngự ở nơi này… Đây quả là nhà Thiên Chúa, đây là cửa trời!” (x. St 28:16-17). Xin Chúa ban ơn để chúng ta biết giữ gìn cả Đền thờ vật chất lẫn Đền thờ tâm hồn cách xứng hợp, hầu làm vinh danh Thiên Chúa và cứu rỗi các linh hồn. Amen.

 

Có thể bạn quan tâm